Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Không Trọn Vẹn

Kèo cá cược

Truyện Sex: Không Trọn Vẹn


Tháng 11, hương hoa sữa nồng nàn đầu phố, thoảng đưa hương sắc nhẹ nhàng của Cúc họa mi bất chợt ùa về. Thằng bạn thân của nó rất thích Cúc họa mi, thích cái vẻ đẹp mỏng manh tinh tế, chỉ thoáng xuất hiện vài tuần rồi bất chợt đi, ngỡ ngàng xuất hiện trên những sọt hoa chĩu nặng, những cũng bất chợt biến mất để lại ánh mắt ngẩn ngơ nuối tiếc cho những ai chưa kịp ngoái lại nhìn. Tháng 11 nó lại thích lang thang bên những triền núi cao, thả hồn vào sắc hồng trên những vạt hoa Tam giác mạch giữa núi rừng hùng vĩ, hay đắm mình trong sắc vàng tươi của những bông hoa Dã quỳ bừng lên trong nắng tại vùng cao. Nhưng hôm nay, chẳng có Tam giác mạch, chẳng phải quần hộp, giầy cổ cao lang thang trên những cung đường phượt, chẳng có tiếng xào xạc của gió núi luồn qua lá, ầm ầm của thác đổ dưới khe. Thay vào đó là 1 bó hồng nhung rực rỡ, là quần âu là sơ mi, là tiếng nhạc êm ái du dương trong một nhà hàng Pháp sang trọng, trữ tình. Ngồi trước nó, cũng là 1 Trúc Linh trang điểm nhẹ, với váy trắng thướt tha và tóc rủ ngang vai, vẻ đẹp đủ để làm xao xuyến bất cứ ai lỡ nhìn.

Buổi hẹn của nó và em diễn ra sau hôm đi Sapa về một tuần. Hôm nay, lúc đón em ở đầu ngõ, cả em và nó đều bật cười trước sự thay đổi phong cách của cả hai. Nó ngỡ ngàng trước 1 Trúc Linh đẹp dịu dàng trong chiếc váy trắng, khoác hờ hững chiếc áo khoác mỏng, vẻ đẹp thánh thiện từ em tỏa ra mạnh mẽ. Trời đêm se lạnh, cái áo khoác khó có thể chở che cơ thể em trước những cơn gió đông thổi sớm, cầm bó hồng nó vừa tặng, em so vai khẽ nép tránh đi cơn gió đông thổi tới. Mái tóc dài trước giờ vẫn được buộc lại nay đã xõa tung, dáng tóc uốn nhẹ tự nhiên, thả trên đôi vai trắng ngần, cổ chữ V xinh đẹp để lộ hõm cổ nhỏ nhắn. Chất liệu vải của váy rất mỏng, ôm sát lấy thân người lượn theo những đường cong thân thể, vẽ ra một chiếc eo thon rất bắt mắt. Khẽ cử động một chút là gấu váy dợn sóng, đôi chân dài dưới lớp váy quyến rũ đến nỗi người ta không thể rời mắt đi được, chân mang một đôi cao gót mảnh mai, khiến đôi bàn chân đáng yêu sinh động hẳn. Cả người toát lên một ánh hào quang sáng rực, dung nhan yêu kiều khó tả, khiến góc phố nhỏ chợt lung linh hẳn lên.

– Sao ăn mặc phong phanh thế này em?

Vừa nói nó vừa cởi cái áo vest đang mặc khoác lên vai em. Nhưng bất giác bắt gặp gương mặt tự nhiên ửng hồng vì xấu hổ của em, nó thấy dường như mình lỡ lời, em mặc đẹp thế này bất chấp thời tiết vì ai chứ. Khẽ trách mình vô tâm, nó lặng im không nói gì nữa rồi kéo em lên xe. Em ngồi sau bám hờ vào hai eo nó, khác hẳn cái ôm chầm trên cung đường phượt, nó chạy xe chầm chậm, 1 phần vì lạnh, 1 phần vì muốn lưu giữ sâu cái cảm giác này. Cảm giác đèo một người con gái, thả hồn theo những con phố, cái cảm giác mà nó đã mất đi từ lâu. Đèo em ngồi sau, nó thấy mình như trở lại mấy năm trước, cậu trai năm nhất ngại ngùng và đầy rụt rè khi chở chị đi dạo phố. Cả hai cứ yên lặng treo mình theo những dòng suy nghĩ riêng như thế một lúc, rồi em cất tiếng hỏi nó phá vỡ đi sự ngượng ngùng của cả hai:

– Tay anh đỡ đau chưa?










– Anh đỡ rồi, vết thương chỉ rộng nhưng không sâu nên cũng không sao cả.

– Vâng. Hôm đó cảm ơn anh lắm. Nếu không có anh thì khéo em lăn tòm xuống vực rồi.

– Không có gì, đừng nhắc đến nữa em. A là người lái xe anh không xin lỗi em thì thôi.

– Hihi. Nhưng đấy có phải do lỗi của anh đâu. Người khác chắc không được như anh đâu, còn quay lại ôm em nữa.

– Đấy, thế thì anh phải xin lỗi em vì chưa được phép đã ôm em ý chứ nhỉ?

– Vâng. Thế được rồi, tối nay phải mời em ăn món gì ngon vào nhé.

Nhà hàng tối nay thật đông, nó và em vừa ăn vừa trò truyện trong một bàn đã đặt trước gần một góc yên tĩnh. Hàng Pháp khá sang trọng nhưng hoàn toàn không làm em bỡ ngỡ, thỉnh thoảng có một vài vị khách lén đưa mắt về phía em làm nó thoáng chút tự hào. Em rất thích nghe kể về những chuyến đi của nó, ánh mắt háo hức giống như đắm chìm trong từng lời kể của nó vậy.

Cuối cùng, ngoài những câu truyện kể của nó cùng với cái cảm giác hơi gò bó trong hàng thì bữa ăn hôm đó cũng không thực sự thoải mái với cả hai. Nó vẫn nghĩ sẽ có một buổi tối lãng mạn trong không gian ấm cúng, lãng đãng tiếng nhạc êm dịu nhưng không thành. Không khí hơi trang trọng trong hàng nó chọn lại vô tình ngược với tính cách năng động của cả hai. Nó và Trúc Linh ra về

– Này, vừa nãy ăn k no lắm nhỉ.

– Hihi. Anh vẫn đói à? E bình thường.

– ừ. Có lẽ anh không hợp với đồ tây lắm.

– Tưởng anh thích.

– Anh muốn lãng mạn 1 chút trong buổi hẹn đầu tiên. – nó thật thà trả lời.

– Vâng,hihi. Anh vẫn đói hay mình đi ăn thêm gì nhé? Gần nhà em có hàng Bún Cá, ngon lắm. H vẫn mở hàng đấy.

Qua lời chỉ dẫn của em, cả hai dừng chân trước một quán nhỏ nhưng sạch sẽ nằm lọt thỏm trong khu phố nhỏ rợp bóng bằng lăng. Hai bát bún cá bốc khói nghi ngút nhanh chóng được bưng ra, nước dùng thơm ngọt cùng cá được rán vàng ròn rụm. Đặc biệt ớt chưng của quán rất cay, trời đêm hơi lạnh, húp nước dùng cay sặc mũi, hai đứa vừa sì sụp ăn vừa suýt xoa vì cay và nóng.

Đưa em về nhà, nhìn bóng em khuất sau cánh cổng sắt nó đứng lại một chút bên gốc cây me chếch phía vỉa hè, móc thuốc ra hút. Nó bắt đầu hút thuốc từ cuối năm thứ hai, từ ngày chị Hải Anh về Hải Phòng, nó hút thuốc để khói thuốc lấp đi sự trống vắng trong tâm hồn, để vị ấm nóng sực lên qua mỗi làn hơi thuốc che đi cái lạnh giá của cô đơn. Bao năm đã trôi qua, cái sự đau đớn, cô đơn chẳng biết tâm sự cùng ai của nó cứ đằng đẵng bước theo, như hình với bóng. Nó vẫn ao ước, ao ước tìm được ánh sáng của tình yêu chiếu tới, tỏa sáng cho tâm hồn đã nhuốm bẩn của tình yêu tội lỗi nơi nó. Gặp em, nó mong cái ánh sáng rực rỡ thuần khiết nơi em sẽ xóa nhòa đi hình ảnh của chị trong lòng nó, để nó cất mối tình đẹp nhưng đầy sai trái với chị trong một ngăn sâu nhất trong tim, giống chị.

Thời gian sau đó, cứ rảnh rỗi, ngại nấu nướng là nó lại đến rủ em ra ăn bún cá. Càng ngày nó càng thấy hợp với em, từ gu âm nhạc cho đến cách thức ăn uống, cả hai đứa đều tìm được sự đồng điệu đến kinh ngạc. Thời gian lặng lẽ trôi, tình cảm của cả hai cứ thế vun bồi dần qua từng câu chuyện, qua từng sở thích và qua những chuyến đi. Em, nó và lũ bạn đã cùng nhau trải qua những phút giây tuyệt vời bên nhau khi lang thang trên những vùng đất xa lạ. Em và nó cùng ngắm mặt trời mọc trên bên đỉnh Panxiphang đầy mây mù và gió lạnh, nằm dài trên những ruộng hoa bạt ngàn sắc cải vàng, hay cùng nhau nô đùa trong làn nước trong xanh trong những vùng biển hoang sơ ít người đặt chân tới. Mỗi một cảnh sắc, mỗi một không gian, thời khắc bên nhau càng làm nó và em thêm gắn bó sâu sắc với em hơn.
***

Một buổi sáng cuối năm tươi tắn trong sắc xuân đã về khắp phố, chiếc xe máy mải miết chạy trên con đường ra khỏi thành phố ồn ã. Nó và em, hai đứa với ba lô căng chặt, cùng khởi hành rong ruổi trườn vào những khúc cua của đại ngàn Tây Bắc. Vẫn vậy, đích đến vẫn là những cung đường uốn lượn không ngừng, vẫn là những triền đồi đầy hoa dã quỳ đỏ thẫm nay đã được thay bằng sắc hồng phai tràn ngập.

Đèo Mã Pí Lèng hiện ra ngạo nghễ trong những cuộn mây cứ đến và đi theo bước chân của gió, lay động những gốc đào già ẩn hiện giữa mây và sương mù lãng đãng. Thời tiết gần Tết thật lạnh, tiết xuân về nơi đây theo màu của sắc đào phai, ngập tràn trên những triền nương, lấp ló ven đường, hay hồn nhiên thả bức rèm hồng trước cửa. Xuân về ngập tràn trên vùng cao, trên những mái ngói rêu phong, lắc lư trên lưng những thanh niên bản mường cõng cành đào núi. Tiết xuân về trong veo trong mắt, trong tiếng cười trẻ thơ của các cô bé, cậu bé dân tộc. Tiết xuân về trong tiếng hát, tiếng khèn xao xuyến, níu giữ nụ cười của những cô gái váy xòe hoa xanh đỏ rực sáng dưới sắc hoa xuân.

Chúng nó thả mình trên những con đèo chênh vênh vắt ngang sườn núi như những sợi chỉ mảnh, gió ngàn đuổi ràn rạt phía sau lưng. Lên đến cổng trời, ập vào là cái rét tê người trong sương mù giăng trắng núi. Ánh mặt trời cố le lói hắt vạt nắng xuân xuống đất trời nhưng dường như vẫn không đủ ở nơi đây. Cả lũ lạnh toát nhưng cũng ào ra nỗi háo hức đầy kích động, choáng ngợp với cảnh thiên nhiên hùng vĩ đang trải ra dưới chân mình. Rực rỡ là một sắc hồng phai của hoa đào, điểm xuyết sắc trắng của hoa mận e ấp bên những nếp nhà tranh chìm khuất trong biển mây bàng bạc. Cả lũ bỏ xe bên lề đường, tụt dốc chạy vào thung lũng hoa, đuổi theo cánh hoa đào nhỏ bé, vung vẩy bên nếp váy sặc sỡ của những đứa trẻ vùng cao đang nô đùa bên những cành hoa.

Ngắm những nụ cười giòn tan thơ trẻ giữa một trời đầy hoa đào thắm, cả lũ thấy mình như trẻ lại, nghịch ngợm nô đùa, đu bám bên những cành đào rừng xù xì cổ thụ. Cánh hoa đào nhỏ xinh, phơn phớt hồng rụng lả tả khi đứa trẻ nghịch ngợm cố níu cành xa nhẹ nhàng đậu xuống tóc xuống cổ Trúc Linh, em chẳng bận tâm đến mà vẫn đang thả hồn bên những bức ảnh chụp. Tiếng máy tách tách cố gắng lưu lại những khoảnh khắc đẹp của thiên nhiên và con người nơi đây một cách trọn vẹn nhất. Bỗng sương mù tản mát, để lộ một khoảng nắng vàng rót trên vườn đào. Nàng xuân dịu dàng e ấp cất bước dạo chơi trên đỉnh núi, cố gắng gạt mây, ló mặt xuống nhìn em. Hợi lạnh như tan đi khi ánh nắng vàng tươi đổ tràn trên sườn núi, càng làm sắc đào bung lên rực rỡ. Nó nhìn sắc hoa, nhìn em say sưa đến mê mẩn, sức sống no nê căng tràn của mùa xuân càng thắm hơn, mơn mởn hơn khi có em. Khung cảnh đẹp, người càng đẹp hơn đến nào lòng.

– Hoa đào đẹp quá anh ơi. – Trúc Linh khe reo lên thích thú khi thấy nó đến gần- anh biết chỗ nào góc view rộng hơn không? Em muốn thu lại cả khoảng không này.

– Anh biết.

Nó nhắn với một cậu trong đoàn rồi cố tình tách đi 1 mình với em lên bên kia sườn núi, đứng phía cao hơn view xuống. Vách núi xám xịt, bảng lảng sương bay lãng đãng nổi bật hẳn lên là những gốc đào già hồng rực bám cheo leo trên vách núi. Bò lên cao thêm 1 chút là một vỉa núi chìa ra, nhìn xuống là cả một thung lũng đào hoa phía dưới. Trên cao, ánh nắng vàng phủ xuống những tán đào kết thành mái vòm trên đường dẫn vào bản xa. Dưới mái vòm hồng rực ấy, ánh mắt cười của nhưng em bé dường như lấp lánh hơn, gò má đào của những thiếu nữ dân tộc cũng hây hây hơn, tiếng cười cũng tan giòn hơn rung rinh cả những cánh đào. Trúc Linh vẫn hăng say ngắm nhìn, thu lại cảnh sắc dưới thung lũng, không để ý đến nó lúc này cũng đang đắm mình trong không gian của em. Với nó, em lúc này đẹp giống như cánh đào rừng, mạnh mẽ đâm trồi, khoe sắc trong cái lạnh tê tái của núi rừng, rực rỡ bung hoa giữa những đại ngàn gió vi vút non cao. Em đẹp, mạnh mẽ khoe dáng trong cái hùng vĩ của núi non, khoáng đạt với bao la đất trời, kiêu hãnh vươn lên bên cạnh những núi đá xám xịt, bừng lên nét hồng thắm ngào ngạt và rực rỡ nhất.

Say đắm trong khung cảnh thiên nhiên, say đắm trong cảnh sắc yêu kiều của em. Nó như mê đi khi bước lại gần bên em, nhẹ nhàng nắm lấy cách tay lúc này đang thôi chụp ảnh đang chun mũi thổi cho đỡ lạnh. Nó áp tay em vào lồng ngực của nó, qua lớp áo dầy tim nó vẫn đập bình bình như lúc mới bắt đầu yêu, dào dạt cảm xúc lan tỏa trong từng ngóc ngách trong tâm hồn nó. Em e lệ khẽ cúi đầu khi tay em áp vào ngực nó, đôi má ửng hồng vì lạnh càng trở nên rực rỡ hơn, nó nói qua làn hơi thở lạnh, lắp bắp run lên những câu từ nó ấp ủ bao đêm từ trong gan ruột:

– Trúc Linh… anh…yêu…em.

Nàng xuân lại ló mây vô tình ngó xuống đôi lứa đang yêu, rót mật nắng vàng lên người đôi trẻ. Khoảng núi vàng óng lên sắc xuân sau câu nói của nó càng thắm đỏ. Đôi môi nó khô khốc vẫn lắp bắp vì run và vì lạnh, em mỉm cười rồi nhẹ nhàng nói với nó:

– Anh có nhớ lần đầu tiên gặp anh đã kể em nghe ý nghĩa của câu hát trao duyên không. Em cũng muốn hát lên những lời hát đó, muốn được nghe những lời hát đó của anh, từ lâu rồi anh có biết không?

Bàn tay nhỏ nhắn trắng muốt của em nhẹ chạm vào đôi môi khô khốc của nó, thật mềm và ấm áp. Nó nắm lấy tay em, lại áp vào môi vào má mình, nhận thấy giá băng trong con tim nó dường như đã tan chảy hoàn toàn sau câu nói của em. Vạt nắng vẫn nhảy nhót trên vai, trên má em, dịu dàng đọng lên làn mi cong vút làm em khẽ nhắm mắt vì chói. Cặp lông mày lá liễu hơi nhíu lại, cái mũi chun lên cùng hàng my cong khép hờ làm em đẹp đến nao lòng. Chẳng thể kìm nén cảm xúc được nữa, nó hơi cúi đầu xuống, nhẹ nhàng hôn lên làn môi mọng, dịu dàng của em. Em khẽ run lên khi môi nó chạm vào môi em, cảm xúc trào đến ào ạt, hai con người, hai tâm hồn như hòa quyện vào nhau cùng với nắng xuân và đất trời trên bao la của sắc đào vùng cao…

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến