Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường bá chủ – Quyển 12

Kèo cá cược

Truyện Sex: Con đường bá chủ – Quyển 12


Phần 109

Thấy thái độ Lạc Nam nhẹ nhàng thoải mái như vậy, Tô Minh Châu cũng trực tiếp đi thẳng vào chính sự, nàng dùng thái độ nghiêm túc nói:
“Mặc dù chúng ta đều là thuộc về Nam Thiên Môn, nhưng lợi ích của các địa khu từ trước đến nay vẫn luôn tách rời, mà hiện tại Chu Tước Khu muốn cùng Thanh Long Khu kết làm đồng minh, lợi ích đôi bên cùng một thể thống nhất.”

Lạc Nam vuốt vuốt cằm, mỉm cười hỏi: “Chu Tước Hộ Pháp có thể nói rõ hơn!”

“Rất đơn giản.” Tô Minh Châu thẳng thừng đáp:

“Khi hai địa khu chúng ta kết minh, tất cả tài nguyên, thế lực bên trong, lợi ích đạt được của Thanh Long Khu và Chu Tước Khu sẽ nhập thành một, Thanh Long Khu đạt được sáu phần, Chu Tước Khu chúng ta chỉ lấy bốn phần mà thôi, ta và Thanh Long Hộ Pháp có địa vị ngang nhau, sẽ cùng nhau quản lý địa bàn.”










“Haha.” Lạc Nam nghe xong bật cười, tán thưởng nhìn Tô Minh Châu nói:

“Cách tính toán của nàng không tệ, việc kết minh này nghe qua thì ta đạt đến sáu phần lợi ích, phương thiệt thòi sẽ là nàng, nhưng một khi chúng ta kết minh như thế, rất nhiều việc ta phải làm miễn phí thay nàng.”

“Ví dụ như ta phải xuất lực giúp nàng nhanh chóng dẹp bỏ sự hỗn loạn và những thành phần còn không phục nàng ở Chu Tước Khu, ví dụ như nếu Chu Tước Khu gặp phải nguy hiểm như các Thánh Đế đột kích, ta sẽ phải đứng ra viện trợ.”

“Thậm chí nàng có thể mượn nhờ uy danh và tiếng tăm của ta ở Kiếm Châu để làm được rất nhiều việc khác, như chiều hiền đãi sĩ, hù dọa kẻ thù.”

“Chưa kể nếu như Thanh Long Khu phát triển vượt trội gấp nhiều lần Chu Tước Khu, vậy thì bốn phần lợi ích mà nàng được nhận của hai địa khu thậm chí còn nhiều hơn lợi ích mà Chu Tước Khu có được, khi đó kẻ lỗ vốn sẽ là ta rồi.”

Tô Minh Châu cực kỳ thông minh.

Lấy Nguyên Thạch làm ví dụ, giả sử từ trước đến nay Chu Tước Khu hàng năm khai thác được 500 mỏ Nguyên Thạch trong địa bàn, Thanh Long Khu cũng khai thác được 500 mỏ Nguyên Thạch, đôi bên cộng lại sẽ là 1000, Lạc Nam được hưởng 600, Tô Minh Châu chỉ hưởng 400.

Nhưng thử nghĩ mà xem, với tốc độ phát triển của Thanh Long Khu, e rằng vài năm nữa địa bàn sẽ được mở rộng rất nhiều, khi đó giả sử số Nguyên Thạch mà Thanh Long Khu khai thác được lên đến con số 900 mỏ hàng năm, trong khi Chu Tước Khu vẫn giậm chân tại chỗ là 500 mỏ.

Tổng hai địa khu tại lúc đó sẽ là 1400 mỏ, Tô Minh Châu được hưởng bốn phần, chẳng phải sẽ là 560 mỏ hay sao? Vượt trên số lượng mà nàng có thể kiếm được ban đầu rồi.

Vậy nên việc kết minh như thế này Lạc Nam chẳng được lợi ích gì, thậm chí hắn còn phải ra sức giúp Tô Minh Châu rất nhiều việc khác khi mà Chu Tước Khu của nàng còn chưa ổn định.

Tần Lộng Ngọc ở một bên nghe Lạc Nam phân tích cũng âm thầm thán phục Tô Minh Châu, không nghĩ đến nàng có thể nghĩ ra cách thức xảo diệu như vậy, bất quá Lạc Nam cũng chẳng dễ mắc câu.

Tô Minh Châu ánh mắt lấp lóe nhìn lấy Lạc Nam, thầm nghĩ người nam nhân này tuổi tác còn rất trẻ, thiên phú chiến đấu yêu nghiệt mà bản sự khác cũng tinh thông vô cùng, không ngờ nhìn thấu mục đích và ý đồ trong tương lai của nàng nhanh chóng như vậy.

“Ba phần!” Nàng cắn răng nói: “Chu Tước Khu chỉ cần ba phần lợi ích của cả hai địa khu, nếu Thanh Long Hộ Pháp cũng giúp Chu Tước Khu phát triển không kém Thanh Long Khu, chẳng phải ngươi cũng được lợi lớn hay sao?”

“Được rồi, ta muốn nghe ý đồ của Bạch Hổ Hộ Pháp trước khi quyết định.” Lạc Nam nhìn sang Tần Lộng Ngọc.

Tần Lộng Ngọc nhếch miệng môi, đi thẳng vào chính sự: “Ta thì không có ý định cùng Thanh Long Khu kết minh theo cách như vậy, ta chỉ muốn nhờ Thanh Long Hộ Pháp đứng ra giúp ta bình định loạn lạc ở Bạch Hổ Khu, để tất cả đại thế lực ở Bạch Hổ Khu hướng ta thuần phục, giao ra Linh Hồn Bổn Nguyên cho ta trong thời gian nhanh nhất.”

“Đổi lại, Bạch Hổ Khu hàng năm sẽ cống hiến cho Thanh Long Khu một phần mười tài nguyên và lợi ích thu được, quá trình cống hiến này kéo dài một trăm năm.”

“Thật quyến đoán!” Tô Minh Châu âm thầm cảm thán, đã hiểu ra ý định của Tần Lộng Ngọc.

Lạc Nam cũng có chút ngoài ý muốn nhìn Tần Lộng Ngọc, không nghĩ đến nàng lại nghĩ ra phương pháp quả quyết và dứt khoát đến như vậy.

Hiện tại Tần Lộng Ngọc chỉ là Thánh Hoàng, mà các thế lực trong Bạch Hổ Khu của nàng cũng có trên hai mươi cái Thánh Đế.

Những Thánh Đế Thế Lực này không chịu phục nàng, khiến nàng hành động cực kỳ gò bó tay chân.

Thay vì kiên nhẫn nhịn nhục, chờ đợi đến khi nào mình đột phá Thánh Đế khuất phục bọn hắn, thì Tần Lộng Ngọc lại muốn nhờ Lạc Nam dùng phương thức thô bạo nhất, trấn áp và cướp linh hồn bổn nguyên của những Thánh Đế đó cho nàng.

Đến khi đó nàng xem như nắm giữ hoàn toàn Bạch Hổ Khu trong thời gian ngắn mà chẳng cần gấp gáp đột phá Thánh Đế, từ đó có thể an tâm ổn định phát triển.

Đổi lại suốt một trăm năm, nàng đồng ý cống hiến tài nguyên và lợi ích cho Thanh Long Khu, mỗi năm là một phần mười.

Có thể thấy bất kể là Tô Minh Châu hay Tần Lộng Ngọc cũng đều là nữ cường nhân, mặc dù tính cách và phong cách của các nàng đối lập nhau, nhưng sâu trong nội tâm cũng mang theo sự cạnh tranh, không cam lòng thua kém.

Việc Lạc Nam tiếp quản Thanh Long Khu và làm ra những chiến tích kinh người chấn động như thế đã khiến cho Bạch Hổ Hộ Pháp và Chu Tước Hộ Pháp không thể ngồi yên được rồi.

“Thế nào? Thanh Long Hộ Pháp cảm thấy sao?” Tô Minh Châu nhịn không được hỏi.

Tần Lộng Ngọc cũng mong đợi nhìn qua hắn.

Lạc Nam trầm ngâm không đáp, nhấp một ngụm rượu, cười tủm tỉm ngắm nhìn hai nữ nhân trước mặt.

Tần Lộng Ngọc hơi nhíu mày, nàng cho rằng hắn không hài lòng cái giá mình đưa ra, liền hít sâu nói thêm:

“Hai phần, mỗi năm Bạch Hổ Khu sẽ cống hiến cho Thanh Long Khu hai phần lợi ích, đây đã là cái giá cuối cùng.”

Tô Minh Châu cắn cắn môi, lợi ích chia bảy – ba đã là cực hạn của nàng, không thể tiến thêm được nữa, bằng không khác nào nàng chắp tay tặng cả Chu Tước Khu cho Lạc Nam?

Điệp Mộng Kha chăm chú nhìn Lạc Nam, không biết hắn sẽ đưa ra quyết định như thế nào, chấp nhận đề nghị của hai nữ nhân hay là từ chối.

Mà lúc này, Mỹ Mộng, Tây Thi, Lạc Sương và Ninh Huyền Tâm cũng đã đi vào nghị sự phòng, từ nãy đến giờ mấy nàng đứng ở bên ngoài nghe hết cuộc nghị sự, tiến vào xem Lạc Nam giải quyết ra sao.

Trong lúc mấy nữ nhân ngưng thần lắng nghe, Lạc Nam đã bình ổn lên tiếng:

“Như ta đã nói từ đầu, chúng ta đều vì lợi ích chung của Nam Thiên Môn mà phấn đấu phát triển, bất kể là Thanh Long Khu hay ba địa khu còn lại ở trong mắt ta đều là người một nhà, không cần phân biệt rạch ròi như thế.”

“Nếu Chu Tước Khu của Minh Châu hay Bạch Hổ Khu của Lộng Ngọc vẫn còn hỗn loạn, nội đấu hay gặp phải kẻ thù đột kích, ta sẽ đứng ra trợ giúp triệt để mà không cần bất kỳ lợi ích hay cống hiến nào từ phía các nàng.”

“Làm sao ngươi…” Lạc Sương giận dữ liếc xéo hắn, đang định mắng hắn ngu xuẩn lại bị Ninh Huyền Tâm kéo lại, truyền âm đáp:

“Hắn tự có suy tính, ngươi đừng xen vào.”

Mỹ Mộng khó hiểu nhìn Lạc Nam, thầm nghĩ chẳng lẽ ngươi vừa ý hai đại mỹ nữ Hộ Pháp nên muốn lấy lòng các nàng?

Tây Thi, Điệp Mộng Kha cũng chẳng biết ý đồ thật sự của hắn, vẫn kiên nhẫn lắng nghe.

“Thanh Long Hộ Pháp nói thật sao? Quân tử nhất ngôn đó!” Tô Minh Châu hưng phấn cười rạng rỡ, hai mắt sáng quắc lấp lánh lên.

Tần Lộng Ngọc thì hơi nhíu mày, nàng cảm thấy mọi chuyện không đơn giản như vậy, bèn chậm rãi nói:

“Mời Thanh Long Hộ Pháp nói rõ hơn đi!”

“Huyền Vũ Khu tạm thời chưa có chủ nên ta không tính nó vào, chỉ tính ba địa khu của chúng ta.” Lạc Nam nhìn quanh mấy nữ nhân, trầm ổn nói rằng:

“Ta muốn chúng ta gắn kết làm một khối chặt chẽ, phát triển cùng nhau, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia mà không cần phân biệt khu vực nào sẽ hưởng lợi nhiều hơn.”

“Nhưng đổi lại, ta là người bỏ công lớn nhất, góp sức nhiều nhất… ta sẽ phải có được đặc quyền.”

Tần Lộng Ngọc cùng Tô Minh Châu đưa mắt nhìn nhau, quả nhiên hắn có điều kiện, trên trời không có đĩa bánh ngon tự nhiên rơi xuống như thế.

“Không biết đặc quyền mà Thanh Long Hộ Pháp muốn là gì?” Tô Minh Châu nghiêm nghị hỏi.

“Mời nói!” Tần Lộng Ngọc ngồi thẳng lưng.

“Ta muốn trở thành Đại Hộ Pháp.” Lạc Nam gằn từng chữ:

“Ba địa khu xem như hợp thành một, ba người chúng ta sẽ cùng nhau quản lý và phát triển nó, mà ta sẽ là Đại Hộ Pháp, có quyền hạn lớn hơn hai nàng, giống như sự chênh lệch giữa Đại Trưởng Lão và các trưởng lão thấp hơn trong cùng thế lực vậy.”

“Khi có đại sự mang tính trọng đại, chỉ khi Đại Hộ Pháp thông qua thì các nàng mới được hành động, ngược lại các nàng cũng có thể liên hợp để phản bác ý kiến của ta nếu như cảm thấy bất hợp lý.”

“Nói đơn giản thì ta chính là thủ lĩnh.”

Chúng nữ bừng tỉnh đại ngộ, không ngờ đó mới là ý đồ thật sự của Lạc Nam.

“Hừ, ta từ chối!” Tô Minh Châu yêu kiều hừ một tiếng: “Dã tâm của Thanh Long Hộ Pháp rất lớn nha, như vậy khác nào ta tự tay dâng hiến Chu Tước Khu cho ngươi? Ta có khác gì thuộc hạ của ngươi?”

“Ta cũng không thể tiếp nhận đề nghị này.” Tần Lộng Ngọc thẳng thừng đáp.

“Thuộc hạ? Các nàng suy nghĩ sai rồi.” Lạc Nam nhìn Mỹ Mộng cười hỏi:

“Thất Trưởng Lão, có bao giờ ngươi là thuộc hạ của Đại Trưởng Lão không?”

“Không nha.” Mỹ Mộng bĩu môi: “Nàng xem như đại tỷ của ta mà thôi.”

“Chính là như thế.” Lạc Nam nhún vai đáp: “Chúng ta vẫn đều là Hộ Pháp, hai nàng vẫn sẽ được tiếp quản Chu Tước Khu và Bạch Hổ Khu, hưởng cùng lợi ích chia đều giữa ba khu vực, chỉ là cần phải tôn trọng ta mà thôi, giống như cách các vị trưởng lão khác nể phục Đại Trưởng Lão.”

“Ta nghĩ với bản lĩnh và thủ đoạn của ta, xứng đáng để các nàng đề cao hơn bản thân mình chứ hả?”

Hai nữ Hộ Pháp nhất thời lâm vào trầm tư, hiển nhiên bắt đầu suy nghĩ lời nói của Lạc Nam, muốn xem hắn có dụng ý nào khác hay không.

Ninh Huyền Tâm ung dung cười, nhàn nhã nói:

“Hai vị nữ Hộ Pháp lo lắng Lạc Nam có quyền lực hơn hai ngươi, sẽ từ từ đào thải hai ngươi và độc chiếm cả ba khu vực sao?”

“Không sai, ta quả thật có lo lắng đó!” Tần Lộng Ngọc sảng khoái thừa nhận.

“Không muốn lo cũng không được nha.” Tô Minh Châu nhấp ngụm rượu, liếm môi đỏ nói:

“Thủ đoạn của Thanh Long Hộ Pháp quá lợi hại, sợ rằng ngày nào đó chúng ta sẽ trở thành người thừa ở tại địa khu của mình.”

“Hai vị lo xa quá.” Ninh Huyền Tâm lắc đầu, điềm tĩnh nói:

“Đừng quên thân phận của hai vị là do đích thân Môn Chủ thiết lập, trong tay các vị còn nắm Chu Tước Lệnh và Bạch Hổ Lệnh, Lạc Nam dù có dã tâm ngập trời, chẳng lẽ hắn dám đại nghịch bất đạo không xem Môn Chủ ra gì mà loại bỏ hai vị sao hả?”

“Cái này…” Hai nữ nhân giật mình, đúng là như vậy, chỉ cần ở trong địa bàn của các nàng, thấy lệnh như thấy Môn Chủ, đó là lý do rất nhiều Thánh Đế tuy không phục nhưng cũng chẳng dám động vào hai nàng.

Lạc Nam chẳng lẽ bỏ qua sự tồn tại của Chu Tước Lệnh và Bạch Hổ Lệnh hay sao?

Hiểu được bâng khuâng của hai nữ, Lạc Nam lắc đầu nhìn Tần Lộng Ngọc cười khổ:

“Ta và Minh Châu chưa tiếp xúc nhiều thì cũng thôi, Lộng Ngọc nàng chẳng lẽ cũng cho rằng ta tham lam đến mức muốn chiếm hết quyền hành sao?”

Tần Lộng Ngọc mím mím môi, nhớ lại hắn từng liều lĩnh cứu mình, còn thoải mái nhường truyền thừa của Tàn Phong Kiếm Đế cho mình, nàng hít sâu một hơi, bình tĩnh nói:

“Nếu ngươi thật sự muốn cùng chúng ta phát triển ba địa khu của Nam Thiên Môn, vậy cần gì phải phân biệt lớn nhỏ, phân biệt tiểu hay đại?”

“Đúng đó, ba người cùng nhau hợp tác là được mà, cần gì đòi quyền lớn hơn?” Tô Minh Châu cũng trừng mắt nhìn hắn.

“Một núi không thể có hai hổ, huống hồ gì là ba?” Lạc Nam nghiêm nghị đáp:

“Bất kỳ thế lực nào, bất kỳ lãnh thổ nào, bất kỳ địa bàn nào… đều cần phải có một người thủ lĩnh thật thụ dẫn dắt, nắm giữ quyền hành tuyệt đối, đây không phải là tham lam quyền lực, mà là gánh vác trách nhiệm.”

“Ta muốn trở thành Đại Hộ Pháp vì ta muốn gánh lấy trách nhiệm lớn nhất cho cả ba địa khu của chúng ta.” Lạc Nam chân thành nhìn hai nữ nhân:

“Nếu cảm thấy các nàng có bản lĩnh hơn ta, vậy chứng minh đi! Ta sẵn sàng để một trong hai nàng làm Đại Hộ Pháp chỉ cần thuyết phục được ta.”

“Nhị vị, phu quân của ta làm người quang minh chính đại, đó là lý do hắn được các tỷ muội chúng ta lựa chọn.” Tây Thi mở miệng thuyết phục:

“Nói thật lòng, nếu hắn tham lam Bạch Hổ Khu và Chu Tước Khu, có thể ở trong bóng tối làm ra những hành vi bẩn thỉu nhằm loại bỏ hai vị mà không cần phải tốn nhiều miệng lưỡi như thế.”

Hai nữ nhân nhíu chặt chân mày suy nghĩ.

Lời của Tây Thi mặc dù khó nghe nhưng quả thật không sai.

Với bản lĩnh hiệu triệu quần hùng lần trước của Lạc Nam, chỉ cần mong muốn… hắn có thể bí mật cử ra Cốt Thi Kiếm Đế hay Ngũ Độc Kiếm Đế ám sát các nàng.

Các nàng không được những Thánh Đế hàng đầu của hai địa khu bảo vệ, e rằng khó mà thoát khỏi một kiếp.

“Có ta ở đây làm chứng, tiểu tử thúi này không dám lật lọng đâu.” Mỹ Mộng cũng nói giúp Lạc Nam.

“Được!” Tần Lộng Ngọc không do dự nữa, nàng đã bị thuyết phục, gọn gàng dứt khoát nói:

“Chúng ta chính thức hợp tác, Lộng Ngọc nguyện ý tôn Thanh Long Hộ Pháp làm Đại Hộ Pháp, cùng ngươi quản lý Bạch Hổ Khu và Thanh Long Khu.”

“Sảng khoái.” Lạc Nam hài lòng lấy ra một bản Thiên Địa Khế Ước đặt lên bàn:

“Như đã nói, ta sẽ không lừa gạt các nàng bất cứ điều gì, chúng ta lập giao ước có quy định đàng hoàng, rõ ràng về mọi thứ.”

Chúng nữ lúc này đều nhìn sang Tô Minh Châu, chờ đợi quyết định của nàng.

Lòng ngực Tô Minh Châu có chút phập phồng, nàng không nghĩ mọi chuyện diễn ra sẽ đi sai lệch hoàn toàn so với tính toán lúc đầu của mình như vậy.

Nhưng nói gì thì nói, nếu lời của Lạc Nam là thật, Chu Tước Khu của nàng chỉ có lợi mà không có hại… mục đích ban đầu xem như đạt được, chỉ là cái giá phải trả sẽ khác đi mà thôi.

Thay vì chia ba – bảy tài nguyên và lợi ích, nàng chỉ cần tôn Lạc Nam trở thành Đại Hộ Pháp, xem như cấp trên của mình là được.

Có chút suy tư, Tô Minh Châu môi đỏ hé mở:

“Nhờ mang ta đi một vòng Thanh Long Khu xem xét tình hình, ta muốn nắm rõ phương hướng phát triển của ngươi trước khi đưa ra quyết định.”

Lạc Nam nhún nhún vai, ung dung cười:

“Đơn giản thôi, Lộng Ngọc cùng chúng ta đi!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến