Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Nô Lệ Của Nhục Dục

Kèo cá cược

Truyện Sex: Nô Lệ Của Nhục Dục


Quần áo đều được Hoa ủi thẳng tắp treo có trật tự trong một gian tủ cực rộng, Mạnh chỉ việc chọn, và mặc. Đứng tựa lan can, nơi mà sáng nay Mạnh đã ở đó khi Hoa vẫn còn say ngủ, nàng nhìn xuống khoảng sân mênh mông trải rộng trước biệt thự, chiếc BMW được quản gia đánh ra từ garage đang dừng trước thềm. Máy lạnh đã bật hết công suất đợi chủ nhân. Kia rồi, Mạnh xuất hiện trong bộ com lê đen bảnh bao, anh ném chiếc cặp táp vào băng ghế sau rồi ngồi vào chỗ tay lái. Xe rung lên trong tiếng khởi động rất khẽ rồi phóng thẳng ra khỏi cổng mất hút. Đúng là lập dị, một ông chủ lớn phải luôn có tài xế lái cho mình, vậy mà… Hoa lắc đầu, nàng cho rằng mình không thể nào hiểu được con người này. Mà hiểu để làm gì kia chứ? Không có lý do gì phải tìm hiểu về anh ta. Mình chỉ cần chăm chỉ làm việc và… “phục vụ”, thế thôi. Hoa nghĩ ngợi lan man về tháng lương đầu tiên mà mình sắp được nhận, nàng sẽ làm gì với số tiền lớn lao mà trước đây dẫu có làm việc đến kiệt sức vẫn không thể kiếm được. Tất nhiên nàng sẽ gởi hết cho cha và kèm theo vài dòng để ông yên tâm, chắc ông sẽ mừng lắm vì thấy con gái kiếm được nhiều tiền hơn trước. Nhưng có lẽ nàng cũng phải giữ lại một ít để phòng thân, chuyện đời ai biết trước ngày mai, nhất là với con người khi nồng nàn khi cáu gắt như Mạnh thì chưa biết chừng một ngày đẹp trời nàng bị tống ra khỏi nhà vì một lý do vớ vẩn nào đó cũng nên. Muốn đoán ý con người đó sao mà khó quá. Hoa hồi tưởng lại chiếc hôn đêm qua. Giả tạo có phải không? Đúng, cả sáng nay cũng thế, chỉ là giả tạo mà thôi. Nàng là một món đồ chơi, là công cụ để anh ta giải trí, cũng là con búp bê tình dục… và sau tất cả những thứ ấy nàng là một nô lệ đúng nghĩa. Mãi nghĩ ngợi mông lung, suýt chút nữa hoa đánh rơi cái đĩa mắc tiền.

Bên ngoài có tiếng ồn ào, Hoa ghé mắt nhìn tới trước thì thấy một đoàn xe tải chở hàng vào biệt thự. Những thanh niên lực lưỡng đang xúm lại nhấc một kiện rất to ra khỏi thùng xe. Họ đặt tạm xuống đất để xoay trở rồi lại chung tay vào khiêng lên cầu thang với những bước chân loạng choạng.

– Cẩn thận, coi chừng phía trên…. Này anh kia, chú ý bên trái anh kìa…

Ông quản gia đi theo không ngớt nhắc nhở mọi người. Dường như họ mới tới đây lần đầu nên trông có vẻ lúng túng khi vừa xoay trở vừa lê bước lên từng nấc thang. Mặc kệ, đó không phải việc của Hoa. Vẫn như mọi ngày, đôi tay nàng làm việc thoăn thoắt, vừa nhanh nhẹn lại vừa gọn gàng khiến cho những người dẫu lúc đầu có ghét nàng đi nữa thì đến nay đều rất yêu mến. Nhất là khi họ biết sâu hơn về “công việc” của Hoa, họ càng thấy chua xót cho nàng và thầm rủa gã nhà giàu độc ác.

– Đừng nói vậy cô ạ, con nên cảm ơn anh ấy mới phải. Anh ấy đã gián tiếp cứu giúp cha của con và đưa con thoát khỏi nhà chứa.










– Con gái ạ! – Bà làm vườn cố nhón người mới có thể vuốt mái tóc cô gái cao hơn bà một cái đầu – Lòng tốt phải đặt đúng chỗ và biết cách thể hiện mới toát lên giá trị đích thực của nó. Khi lòng tốt được dùng để tạo ra một cơ hội lợi dụng khác thì nó thực sự đáng khinh bỉ. Cậu ta rất biết tận dụng hoàn cảnh của con để biến con thành món hàng giải trí. Cô thấy phẩn nộ và bất bình quá.

– Suỵt, cẩn thận đừng để quản gia nghe thấy. Xem chừng ông ấy là một người hết mực trung thành, những lời này nếu lọt đến tai cậu chủ sẽ bất lợi cho cô đó. Từ nay cô đừng bàn tới chuyện này nữa, cứ mặc kệ con đi, dẫu sao con cũng không thể làm khác được kia mà.

– Ừ, thôi cô ra vườn đây.

– Cô nhớ đội nón và quấn khăn vào, sáng nay có sương, trưa sẽ nắng gắt lắm đó.

Khi đã giải quyết xong những việc nặng nhọc, Hoa tranh thủ lên phòng để chợp mắt vài phút. Nàng đẩy cánh cửa gỗ trầm hương bước vào và thật sự choáng váng trước sự thay đổi đến nỗi Hoa tưởng mình đã đi nhầm phòng. Chiếc giường cả tuần nay Hoa vẫn nằm đã biến mất, thay vào đó là chiếc giường mới có màn che xung quanh trông cứ như chỗ ngủ của một bậc công nương. Chiếc tủ lớn cũng không còn nữa, nó được thay bằng cái lớn hơn, cao hơn, có nhiều ngăn hơn. Hoa chạy lại kéo lần lượt từng ngăn tủ lục tung hết lên. Mất rồi, mất sạch hết rồi…

– Đừng tìm nữa, chính tôi đã vứt chúng đi – Quản gia xuất hiện sau lưng nàng nói bằng giọng ồm ồm – Tôi đã bảo cô vứt hết, vậy mà cứ cố giữ lại làm gì?

– Nhưng… dù sao nó cũng là đồ vật của con, chú bỏ đi phải hỏi con một tiếng chứ? – Hoa thấy tức giận vì người ta thản nhiên chà đạp lên kỷ niệm của nàng. Dẫu nó có rách nát đi nữa đối với Hoa vẫn là thứ rất quý giá.

– Tôi không tự ý làm, khi dọn tủ tôi đã tìm thấy chúng nên gọi điện hỏi ý cậu chủ. Và chuyện gì xảy ra thì cô biết rồi đó.

Hoa thở dài ngán ngẫm, lại là anh ta. Cái gã thanh niên bảnh trai nhưng khô khốc ấy khiến nàng khiếp vía hết lần này tới lần khác. Giờ đây khi nhắc đến nàng lại thấy ớn lạnh, nàng quên sao được ánh mắt sáng nay, một ánh mắt đầy lửa như muốn thiêu đốt người đối diện ra tro bụi.

– Thôi được rồi, đã vậy thì đành chịu – Hoa dịu giọng – Nhưng mà những vật dụng trong phòng thực sự cần bỏ đi hết sao? Chú không thấy đau lòng hay sao?

– Khi tu sửa lại phòng này cho cô, tôi cũng từng nghĩ và hành động như thế. Kết quả thế nào? Cậu chủ mắng tôi ra trò, cho nên đừng dại dột mắc lại cùng một sai lầm.

Quản gia thấy Hoa vẫn tiếc rẻ cũng khó cầm lòng. Ông kề tai kể vắn tắt chuyện tình đỗ vỡ của Mạnh cho nàng nghe và dặn nàng phải kín miệng. Giờ thì Hoa mới vỡ lẽ.

Khi hoàng hôn tắt nắng, đó là thời khắc bao hiệu kết thúc một ngày làm việc để mọi người trong tòa lâu đài này được nghỉ ngơi. Nhưng có một cô gái không thấy như vậy, đối với nàng đó chỉ là thời điểm bắt đầu cho một “công việc” khác. Thứ công việc mà Hoa không biết đến khi nào nàng mới có thể quen được với nó. Hoa mở vòi sen, những tia nước mềm mại phủ lên cơ thể, vuốt ve xu nịnh làn trắng trong chưa từng lấm bụi trần. Những đường cong uốn lượn tạo hình một thân thể căng đầy nhựa sống. Nàng như một thiên thần mắc đọa chốn hồng trần đang chịu qua nhiều kiếp nạn để được trở về tiên giới. Hoa nhìn theo bàn tay lướt trên da thịt, hồn nhiên chơi đùa với những giọt nước rượt đuổi nhau. Chúng chạy trên cánh tay, men theo triền dốc rồi lao nhanh xuống bên dưới khi vừa vượt qua khỏi đỉnh đồi. Hoa vuốt thấp chút nữa xuống chiếc bụng phẳng phiu được điểm xuyến bởi lỗ rốn như một đường xẻ dọc nhỏ nhắn. Nàng ngắm mình trong gương và nhận ra sự nẩy nở của cơ thể. Đôi nhũ hoa vốn đã đầy đặn nay càng thêm căng tròn. Sâu bên dưới, chỗ ấy, nơi có đám cỏ đen tuyền dường như mủm mỉm bầu bĩnh hơn trước đây. Hoa úp lòng bàn tay, cả gò mu nằm gọn bên trong nhưng vẫn không cho nàng có được cảm giác như sáng nay. Điều này chỉ có thể đi hỏi đấng tạo hóa. Nàng tự mỉm cười trước một phép thử quá ngây ngô rồi chậm rãi lau mình bước ra khỏi nhà tắm.

– Anh… anh về… từ bao giờ? – Hoa giật mình khi thấy Mạnh ngồi trong phòng ngắm nàng từ lúc nào. Đôi tay luống cuống che chắn đôi vú và vùng kín như một phản xạ tất yếu.

– Bỏ tay ra.

Đôi môi vị chủ nhân mỉm cười nhưng giọng lại đầy vẻ thị uy mệnh lệnh. Hoa không còn cách nào khác là vâng lời. Tay nàng từ từ rời bỏ những vị trí quan trọng. Nơi bí hiểm nhất của người con gái đã lộ diện trước mắt Mạnh, đó là vùng tam giác đen tuyền nổi bật giữa làn da trắng như tuyết.

– Anh ngắm cả đêm qua còn chưa chán hay sao?

– Chưa, dường như mỗi ngày mức độ say mê thân thể của em lại tăng thêm trong anh.

Mạnh vẫy tay gọi Hoa đứng gần lại. Anh ôm chầm lấy nàng, hai cánh tay rắn như thép vòng ra sau siết chặt đôi mông tròn lạnh ngắt. Hoa rùng mình trước sự đụng chạm bất ngờ. Nàng run rẩy cố đẩy mạnh ra nhưng vô ích, môi anh đang lướt trên bụng nàng, nơi lỗ rốn. Anh say sưa hôn hít, áp má vào làn da mịn như tơ.

– Anh muốn làm chuyện này ở đâu? Phòng em hay qua phòng anh?

– Em khiến cho anh phân vân quá. Anh không biết có nên thay đổi kế hoạch không nữa.

Mạnh đứng dậy dắt nàng đến tủ áo. Anh thấy hài lòng trước những thay đổi trong phòng này. Mạnh mở tủ lấy ra chiếc xườn xám màu đỏ mận ướm lên người Hoa.

– Màu này rất hợp với nước da của em.

– Để làm gì hả anh?

– Mặc vào – Mạnh lấy bộ đồ lót đưa cho Hoa – Nhưng mặc hai cái này trước đã.

Hoa trố mắt nhìn Mạnh không nói nên lời, dù vậy nàng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Mạnh đứng từ phía sau hôn gáy nàng trong khi đôi tay vòng tới trước âu yếm lên khuôn ngực. Anh giúp Hoa mặc áo lót rồi thô bạo xoay nàng lại đối diện mình. Mạnh hôn lên từng centimet da thịt, hôn từ cổ kéo dần xuống xương quai xanh, xuống bầu ngực, xuống bụng. Mạnh quỳ hẳn xuống sàn nhà, anh lại tiếp tục hôn dần xuống rốn rồi dây dưa với những sợi tơ đen láy. Hoa rùng mình liên tục, nàng khẽ đẩy Mạnh ra nhưng không chắc là mình có muốn như thế không. Nàng thấy mình thật mâu thuẫn giữa ngượng ngùng và kích thích, nửa như muốn dừng lại, nửa như muốn Mạnh tiến sâu thêm. Nơi ấy, kỳ quan thiên nhiên mê người vẫn còn chút ẩm ướt và thoang thoảng mùi sữa tắm thơm nồng. Đúng lúc Hoa thấy mình sắp hồn lìa khỏi xác thì Mạnh dừng lại ra dấu cho nàng nhón chân, anh luồng chiếc quần lót vào rồi dịu dàng kéo sát lên trên. Mảnh vải ren bé xíu lại phủ lấp hững hờ phong cảnh tuyệt đẹp trong nỗi tiếc nuối của Mạnh. Anh hôn vào chỗ ấy qua lớp vải ngăn cách mong manh nguy hiểm. Mạnh đứng dậy giúp Hoa mặc chiếc xườn xám rồi lùi ra xa ngắm nghía. Giờ mới đúng là Hoa, nàng toát lên nét đẹp sang trọng quý phái của một mệnh phụ. Đôi chân thẳng thắp nửa lẫn trốn nửa phô trương trong đường xẻ cao ngất ngưỡng của tà áo. Đôi chân thon thả chạy ngược lên trên chợt căng đầy nơi vòng mông rồi thắt lại ở chiếc eo nhỏ nhắn. Những đường con uốn lượn đầy ma mị sắp thiêu sống Mạnh. Anh cố chống chọi vượt qua trong khó khọc để tiếp tục giúp Hoa mang giày cao gót. Vóc dáng vốn thanh tao cao dong dỏng nay càng nổi bật không thể nhầm lẫn với một ai. Chiều cao của Mạnh ở mức khá nhưng giờ thì Hoa đã ngang bằng với anh.

– Đẹp lắm em yêu. Suốt quãng đường về nha anh cứ băn khoăn, giờ thì mọi thứ thật hoàn hảo.

– Em không hiểu gì hết!

– Giờ đi với anh.

Mạnh dắt tay Hoa đi từng bước một xuống cầu thang tiến ra chiếc BMW đậu trước thềm. Nó vẫn nằm đó từ lúc Mạnh về. Máy vẫn nổ êm êm và hơi lạnh luôn duy trì một nhiệt độ ổn định. Quản gia thấy Mạnh xuất hiện vội mở cửa xe rồi đi vòng qua phía phải mở tiếp cánh cửa bên ấy cúi chào. Ông ta đưa tay dìu Hoa ngồi vào lòng xe và không quên nhắc nàng cẩn thận khi bước ra. Những người không quen đi xe hơi kiểu gì cũng có vài lần va trán vào cạnh cửa, mà với thân phận của nàng đêm nay thì điều đó thật lố bịch. Hai cánh cửa cùng đóng lại, Mạnh thản nhiên chồm đè lên người Hoa với tay kéo dây an toàn vòng qua vai nàng khóa vào lưng ghế.

– Vậy là em khỏi thoát được rồi nhé!

Mạnh mỉm cười trêu ghẹo trước cặp mắt mở to đầy kinh ngạc của Quỳnh Hoa. Anh cũng thắt dây rồi nhấn nút khởi động. Chiếc BMW đen bóng nhẹ nhàng lướt khỏi khoảng sân mênh mông để hòa vào dòng xe nhộn nhịp trên đường. Bên ngoài, trời đã sụp tối.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến