Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNung.Link. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truy cập vào TuoiNung.Link để lấy tên miền hiện tại của Website TuoiNung.

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Kèo cá cược

Truyện Sex: Con đường quan lộ (Quyển 1)

Phần 5: HỘ THƯ BẢO

Tay Diệp Thanh Oánh đột nhiên run lên, vỏ táo vốn dĩ gắn liền bỗng tách một tiếng rơi xuống đất, cô kinh ngạc ngẩng đầu lên. Khuôn mặt trắng ngần ửng đỏ hai bên má, đôi mắt đẹp nhìn Lương Thần không dấu nổi sự nghi ngờ và xấu hổ.
Mà đúng lúc này Lương Thần lại thêm một câu:

– Hộ thư bảo!

Diệp Thanh Oánh cuối cùng sụp đổ, cô đột nhiên đứng dậy, cầm quả táo trong tay ném về phía Lương Thần, nỗi xấu hổ dâng trào trong lòng cô quên không hỏi sao đối phương có thể biết được cụ thể như thế, lúng túng, hoảng hốt quay người chạy khỏi phòng bệnh.

– Là thật! Là thật!










Trong lòng Lương Thần như có sóng lớn cuồn cuộn. Từ phản ứng của cô gái hắn có đoán chắc, những hình ảnh vừa lóe lên trong đầu hoàn toàn là sự thực. Đây là dị năng trong truyền thuyết ư? Lương Thần lờ mờ thấy rằng điều này có liên quan đến việc đầu hắn bị thương!

– Tiểu Thần, cháu sao vậy?

Nộp xong viện phí chú Phong vừa quay vào phòng bệnh đã thấy Lương Thần cầm trong tay quả táo đã gọt vỏ, mắt nhìn vô định lên trên kinh ngạc, thất thần, không khỏi kinh hãi.

– Cháu không sao!

Lương Thần định thần lại, trên mặt giả vờ tươi cười.

– Chú Phong tiền viện phí hết bao nhiêu? Cháu đưa lại cho chú sau.
– Chờ cháu xuất viện rồi nói.

Chú Phong khoát khoát tay, chợt nhớ ra cái gì đó.

– Cái cô tên Diệp Thanh Oánh đến thăm cháu rồi chứ, bộ dạng cô ta làm sao mà hốt ha hốt hoảng!
– Vâng, túi hoa quả kia là cô ấy mua!

Lương Thần hàm hồ trả lời. Trong lòng hắn có chút hối hận, không cẩn thận nói ra việc xấu hổ của cô gái, cũng không biết người ta nghĩ ra sao, mười phần hình ảnh ân nhân sụp đổ hoàn toàn.

– Sắp trưa rồi, cháu muốn ăn gì? Bác sĩ dặn không được ăn đồ dầu mỡ, chua cay!

Chú Phong cũng không hỏi gặng, mà nói đến vấn đề cơm trưa.

– Chú Phong, tùy chú quyết định đi.

Lương Thần dù thấy bụng trống trơn, nhưng nhất thời lại không biết ăn gì.

Buổi trưa Lương Thần ăn một bát cháo, một cái màn thầu, uống một bát sữa đậu nành. Thấy trạng thái của Lương Thần đúng là không tồi, chú Phong mới yên tâm dời đi. Buổi chiều, trưởng phòng Vương Văn Diệc vào phòng bệnh của Lương Thần.

Ngồi trên ghế, Vương Văn Diệc theo thói quen rút ra một điếu thuốc, vừa định lấy bật lửa châm thuốc, chợt nhớ ra đây là phòng bệnh, sếp trưởng rất tự giác cất thuốc đi, sau đó nghiêm mặt khiển trách:

– Một chọi ba, cậu cho rằng cậu là ai, nếu không phải Nghiêm Phong kịp thời đến nơi, cái mạng cậu coi như xong rồi.
– Tôi tưởng có hai tên nên mới ra tay.

Lương Thần vẻ mặt hối hận nói:

– Sớm biết có ba tên, lúc ấy nhất định tôi giả vờ không nhìn thấy.
– Thằng nhóc này!

Vương Văn Diệc không nhịn nổi khẽ cười:

– Được rồi, lần này cậu biểu hiện không tồi, làm cái huy chương hạng ba không vấn đề gì, ngày mai có thể lãnh đạo huyện sẽ đến thăm cậu, cậu nên chuẩn bị chút. Còn nữa, hiện nay phòng đang phát động cái gì phát huy tinh thần tiên phong, mười phần đến chín cậu sẽ được phong làm điển hình!

Trong tâm Lương Thần có chút kích động, lập công lãnh thưởng, được phong làm tấm gương điển hình, không nghi ngờ gì cái này sẽ được viết trong lý lịch cá nhân của hắn. Tương lai có cơ hội thăng chức, những điều này đều là yếu tố cơ bản không thể thiếu.

– Đại nạn không chết, tất có phúc về sau. Đây đều là những điều thằng nhóc như cậu đáng được nhận!

Vương Văn Diệc vỗ vỗ đầu vai đối phương, lời nói giấu chút bùi ngùi:

– Nếu không muốn chôn chân ở chốn sơn cốc này, thì thừa cơ hội này đến phòng hoạt động một chút, hy vọng hẳn rất lớn!

Mắt Lương Thần không khỏi sáng ngời, lời sếp trưởng như ngọn đèn dẫn đường, trong nháy mắt soi sáng cho hắn tiến lên phía trước. Không sai, muốn dựa vào quan hệ để được điều về huyện, đây chính là một cơ hội tốt!

– Bây giờ đừng nghĩ nhiều, nghỉ ngơi cho tốt!

Vương Văn Diệc lấy từ túi hoa quả trên tủ đầu giường một quả táo to, thuận tay lau lau chút, rồi đưa lên miệng cắn cái rộp một miếng, nói mập mờ:

– Tôi về trước, cần gì gọi điện thoại cho tôi! Còn nữa, tiền viện phí sở chi, cậu không cần lo nữa!

Vương Văn Diệc vừa đi, Lương Thần nằm trên giường trầm ngâm. Đột nhiên đạt được năng lực dị thường, rồi lập công lãnh thưởng đều khiến tâm hắn như nước thủy triều, mãi chưa thể bình tĩnh. So sánh hai diều này với nhau, hắn càng lưu tâm hơn đến năng lực tái hiện những điều người khác đã trải qua trong đầu.

Hắn cấp bách mong có thể thêm lần nữa kiểm chứng năng lực của mình đối với người khác. Tiếc là trong phòng bệnh này ngoài hắn ra, không có bệnh nhân nào khác. Đang chán muốn chết, Lương Thần láy từ chiếc tủ đầu giường quả táo, lau sạch xong định cắn một miếng, trong đầu chơt lóe lên một ý định cổ quái. Rồi hắn tập trung tinh thần, mắt nhìn không chớp vào quả táo đỏ đang cầm trên tay.

Cảm giác đau đớn quen thuộc như có cái gì đó đâm vào sau gáy, trước mắt dường như có ánh sáng trắng vụt qua, trong đầu bỗng chốc hình thành một hình ảnh: Ở một cửa hàng hoa quả nào đó, Diệp Thanh Oánh mặc một chiếc áo khoác lông vũ trắng đang chọn táo, quả táo được một bàn tay ngọc ngà cầm lên, mà chủ nhân của cánh tay đó lại chính là cô gái sáng nay đến thăm chính hắn – Diệp Thanh Oánh. Cuối cùng, con dao gọt hoa quả sắc bén chuyển động không ngừng, vỏ táo cứ thế rơi ra, lộ ra phần quả bên trong…

Hóa ra thực sự có thể! Lương Thần cắn mạnh vào quả táo biểu thị cảm giác hung phấn, nhưng sau một giây, cơn đau nhức không hề báo trước tìm đến hắn.

Lương Thần chỉ cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung ra, cơn đau khủng khiếp bóp nghẹt lấy thần kinh hắn. Hắn không chịu được ôm lấy đầu, miệng hét lên đau đớn, miếng táo chưa kịp nuốt rơi ra khỏi miệng.

– Anh làm sao thế?

Diệp Thanh Oánh vừa vào phòng liền nhìn thấy Lương Thần đập đầu mình vào tường bình bịch, sợ hãi vội chạy đến dùng tay ngăn cản. Cô cũng đã hỏi bác sĩ, biết được rằng người bị chấn động não đôi khi xuất hiện triệu chứng đau đầu, nhưng không ngờ biểu hiện dữ dội như Lương Thần.

Đau đớn giằng co dữ dội kéo dài không đến một phút mà Lương Thần cảm tưởng dài như một năm. Nếu không phải Diệp Thanh Oánh giữ, hắn đập thủng tường không biết chừng. Cái này là hậu quả của việc sử dụng vượt quá giới hạn dị năng ư? Trên thế giới này quả nhiên không có bữa trưa miễn phí bao giờ (không có gì là cho không), cái gì cũng có giá của nó.

Lương Thần lắc lắc đầu, cơn đau nhức như lấy mạng người ta vừa rồi khiến hắn nghĩ lại còn rùng mình, xem ra loại dị năng này không thể tùy tiện đùa được.

– Anh không sao rồi chứ?

Nhìn thần thần sắc Lương Thần từ từ khôi phục, Diệp Thanh Oánh thở phào nhẹ nhõm, buông tay ra.

– Cảm thấy tốt hơn nhiều rồi! Cảm ơn cô!

Lương Thần ngượng ngùng cười cười.

– Em đi tìm bác sĩ đến bang bó lại cho anh, rồi nói cô ấy kiểm tra lại cho anh một lần nữa! Anh nằm xuống đừng động đậy lung tung!

Diệp Thanh…

Oánh nhìn vết máu loang trên trán hắn, ánh mắt quan tâm, lo lắng.

Vài phút sau, Diệp Thanh Oánh cùng với bác sĩ Lưu mặt lạnh cùng quay lại phòng bệnh của Lương Thần. Băng bó lại vết thương trên đầu cho Lương Thần xong, lại kiểm tra lại cho Lương Thần một lần nữa, nhưng không phát hiện điều gì khác thường.

Kiểm tra xong, bác sĩ Lưu lạnh lùng rời đi. Phòng bệnh chỉ còn hai người Lương Thần và Diệp Thanh Oánh. Khuôn mặt cô gái đỏ bừng bừng, chàng trai thì né tránh nhìn. Nhất thời không khí trong phòng bệnh trở lên thật cổ quái.

Im lặng một lúc, Diệp Thanh Oánh dùng răng cắn cắn môi, lấy hết dung khí ngẩng đầu hỏi:

– Anh, làm sao anh biết, làm sao anh biết chuyện đó?

Lương Thần ngẩn ra một lúc, sau mới hiểu rõ ý cô gái, không khỏi há miệng, lặng im gần mười giây mới buột miệng:

– Đoán thế!
– Gạt người!

Diệp Thanh…

Oánh nghiêm mặt sẵng giọng nói. Biết cô đến ngày, lại biết cô dùng băng vệ sinh hãng Hộ Thư Bảo, nói là đoán có quỷ mới tin nổi!

– Được rồi, tôi nói thực, thật ra tôi có khả năng đặc biệt!

Lương Thần thần thần bí bí nói:

– Hy vọng cô giữ bí mật này cho tôi!
– Khả năng đặc biệt? Chẳng thà anh nói anh là Siêu nhân cho rồi!

Diệp Thanh Oánh liếc hắn một cái sắc lẻm.

– Tôi nói tôi đoán thì cô không tin, cứ bắt người ta nói dối! Làm người khó, làm chàng trai tốt thật thà càng khó!

Lương Thần ngoài mặt cười đau khổ, trong tâm lại thầm cười, vào một buổi chiều nhàm chán thế này, trêu đùa một cô gái xinh đẹp thế này là một chuyện hết sức thú vị.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng

VIP 1

Casino Trực Tuyến